Friday, March 29, 2013

Để mơi tính

Cuối tuần bạn nhắn tin.

- Mơi cà phê hen?

Tôi gọi lại, phần muốn nghe lại giọng thằng bạn nối khố, phần muốn tám chuyện.

- OK, nhắn cho thằng Tính và con Mai nữa nhé, lâu rồi tao không gặp.
- Mày nói chơi hay nói giỡn vậy Anh? Thằng Tính... nó ... nó mất hồi hai tháng trước rồi...
- M...ất. Mày nói gì nói lại coi?
- Nó mất rồi, tai nạn xe, lúc đó tao thấy mày đang khổ sở với chuyện gia đình, công việc, thi cử nên không nói. Sau đó tao tưởng mày biết rồi...
- ...
- ... Thôi tao đi công chuyện đây, mơi qưởn thì chạy ra, vẫn đám cũ cả thôi.

Hai tháng, là 8 cữ hẹn cà phê. Đều đặn hàng tuần, bạn vẫn nhắn tin, và cũng đều đặn là câu trả lời khô khốc của tôi, "Tao bận, khi khác nhe."



Mà tôi bận thiệt. Rượu bia và những đêm thức trắng. Làm nên tôi với những nhớ quên thất thường. Nhưng tôi lại không quên được những giấc mơ mụ mị cứ ám ảnh suốt.

Đôi lần, tôi mơ mình rụng răng, cảm giác rất đau đớn, từng cái từng cái một bị rứt ra, sau đó tôi lại nhai ràu rạu mớ răng trong miệng... Mùi máu tanh và hình ảnh hàm răng lổn nga lổn ngổn trong gương đã đánh thức tôi dậy.

Nhiều đêm rồi, tôi bật tỉnh giữa đêm, lật đật soi gương, đếm răng. Rồi lại nằm vật vạ xuống trằn trọc.

Những lần khác, tôi mơ thấy mình gặp một ông già trong bộ đồ pijama chắp vá lỗ chỗ, tóc tai bù xù. Ông già có gương mặt rất lành, đến và hỏi tôi:

- Này con còn thương gia đình con không?
- Thương mà, thương mà... Sao ông hỏi vậy?
- Thương nhau thì thôi, thương nhau thì thôi...


Ông già quay lưng đi, chốc lát biến mất, bỏ lại sau lưng giọng cười hềnh hệch.

Thần thừ người, tôi lật đật gọi cho bạn:

- Nè, mày nhắn hết cho cả nhà mình chưa?
- Chưa, tao chỉ nhắn mấy đứa hay đi thôi.
- Nhắn hết luôn nha. Tự nhiên tao thèm nói chuyện với tụi nó. Mà vầy đi, tao nhắn một nửa mày một nửa nhe.
- Rủi tụi nó bận thì sao.
- Bận gì thì tranh thủ ra xíu, nói tao muốn gặp tụi nó, lâu rồi mới gặp một lần mừ.
- ... Ừa, tao sẽ ráng.
- Ừa vậy hén, mơi gặp.

Bỏ điện thoại xuống, tôi thở hắt, bần thần còn đó nhưng có chút nhẹ nhõm. Gọi vòng quanh xong cho đám bạn, tôi nhún nhảy theo điệu "The way you look tonight", đầu lên cái thực đơn tối nay. Phải, lâu rồi không vào bếp, tối nay sẽ là một đêm ẩm thực dân dã cho những người thương. Ừ thì, đậu hủ chiên giòn mắm tôm và rau tía tô, ốc bươu nhồi thịt hấp xả này, rau vợ thằng Đậu và tô kho quẹt kết lại bằng tô canh khổ qua (cho cái khổ đã qua nhé). Trước mắt vầy đã, những cái khác, để mơi tính.

Mà khoan, còn nữa. Còn gì nữa? Còn...

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=YmUAjTQhia
Còn thương thì nói tiếng thương
Đừng để mai tính, khói hương (cũng) muộn mằn



Post lại bài sau 1 đêm trằn trọc trước ngày 14/02 + 2 câu trong tuyển tập thơ con cóc + Tears in Heaven

No comments:

Post a Comment