Wednesday, March 27, 2013

Companion (Bạn đồng hành)


Lãng đãng sương mù núi Bà Đen













Bài thơ cuối cùng anh viết cho em
Là trên đỉnh cao ngàn thước
Trong màn đêm nuốt chửng bóng người
Trong sương mù lạc những bước đi
Có những lúc tưởng chừng ngã khụy
Lại nhớ lần cầm tay em thủ thỉ
Anh ơi, em nhớ núi nhớ rừng
Chân em giờ đã ngập ngừng hơn xưa
Trăng Lang nay chỉ còn trong ảnh
Anh hãy là đôi chân em nhé
Đi những nơi nào anh muốn đến
Chinh phục những độ cao ngạo nghễ
Hãy là đôi chân thiệt mạnh mẽ
Đi cả phần em luôn nhé anh

Ừa anh nhớ mà, bạn đồng hành
Dẫu vẫn trung thành chốt đoàn là anh ấy
Anh cũng sẽ đến cùng lời em nhắn nhủ
Đích đến giờ không còn quan trọng
Anh sẽ nhớ đoạn đường mình đã qua

Vì em, bạn đồng hành lặng lẽ
Cùng anh em chia sẻ từng giấc mơ
Đợi chờ anh sau mỗi chuyến đi
Chân em đã không như trước nữa
Nhưng em vẫn sẽ đỡ đần
Bao nhiêu lo lắng nhọc nhằn trong anh

Anh sẽ không còn là anh ngày xưa nữa
Khi không có em bên anh nhắc nhở
Nhưng anh sẽ là đôi chân mạnh mẽ
Đi suốt chặng đường cùng anh nhé em?

TT (Ngày mình không còn chung đôi)

No comments:

Post a Comment